Mấy tháng nay, vì nhà chuyển lên Diên an, các con và chồng đều có công việc ở SG. Mình ở nhà một mình, hàng xóm mới chỉ làm quen để biết chứ họ có cuộc sống riêng nên mình cũng ít khi chuyện trò. Nhà mới ở trong thôn, cách chợ hơi xa. Nhà rất cao, mỗi khi dắt xe máy lên xuống phài cài số, rồ ga, có vẻ hơi khó với mình. Thành thử ra việc đi lại đối với mình trở nên ngài ngại, rồi trở thành biếng nhác. Ngày ngày cứ một một mình một bóng, nghĩ ra đủ việc để làm. Đi đâu thì đi xe đạp hoặc đi bộ vì ngại dắt xe máy. Có khi cả tuần không ra khỏi nhà. Tuần trước mình cũng đã đạp xe về Nha Trang. Nhưng khi đó vì đi công việc. Hôm nay mình quyết định sẽ thường xuyên đi chơi đó đây, đi chợ, siêu thị, đi ra biển... và kết hợp vì công việc nếu có. Có thể đi xe đạp, hoặc xe buýt hoặc đi bộ. Nhất định sẻ tốt cho sức khỏe và cách ly bớt với laptop, lại có điều kiện gặp gỡ mọi người...
Ngày mở đầu hôm nay là đạp xe đi sửa kính. Từ nhà đến tiệm kính thân quen khoảng gần 20 km. Tiệm kính này mình thường mua sắm, sửa chữa mấy năm nay rồi. Có duyên nên khách hàng và chủ tiệm thích chuyện trò với nhau. Vợ chồng cô bé chủ quán trạc tuối con lớn của mình mà đã có 3 con đang đi học cả rồi. Ở nhà đi lúc 9 giờ, đến tiệm lúc 9 giờ 29 phút, coi như nửa tiếng đồng hồ. Đo mắt, cắt kính, thay gọng và ngồi chờ đến lúc dắt xe ra khỏi tiệm là đúng 11 giờ. Trước khi rời tiệm cô bé chủ tiệm chụp cho mấy kiểu hình và khen "Bà trẻ mà". Nháy mắt cười với nó, thầm nghĩ: Dù sao thì cũng còn vớt lại được "một nhúm". Vì khi mới vào tiệm gặp nhau, chào hỏi, cô bé có nói nhỏ "bà dạo này gầy thế". Cười với nó nói, Bà đang bệnh mà. Chắc là nó sợ mình buồn nên không quở già. Rồi sau khi chụp ảnh xong, chắc thấy nụ cười vô tư lự của mình mà nó cho một "một nhúm" để động viên... Thế là vui rồi, đi ra khỏi nhà hay vậy đó, cứ ở trong nhà một mình thì chẳng có cớ để vui...
Từ tiệm kính, đạp xéo qua bên kia đường là Lotte Mart. Gửi xe xong, vào thẳng chỗ bán cối xay tiêu, hôm trước đi cùng Vân Anh đến nhưng loại cần mua chưa có hàng về. Hôm nay vẫn vậy, hàng chưa về, đành mua loại khác (về dùng thử cũng thấy tạm được). Ghé qua hàng thực phẩm, mua thịt và trái cây rồi về luôn. Nhưng chờ lâu vì qua cửa tính tiền. Dắt xe ra khỏi khu vực siêu thị là đúng 12 giờ. Đạp xe giữa trưa tròn bóng mà vẫn thấy khỏe (nếu ở nhà giờ này còn ngồi bấm điện tử nên mệt mỏi hơn). Đến đoạn đường vào thôn, cánh đồng lúa đang trổ bông dợn lên trước gió trưa, mình kéo khẩu trang che mặt ra, hít một hơi thật sâu. Gió phả vào mặt mát rượi cùng với mùi hương của lúa thơm nồng. Thật là thú vị và sảng khoái... Dù đang trưa, đạp xe gần nửa tiếng, nhưng vẫn chụp ảnh cánh đồng làng làm kỷ niệm cho sự thay đổi nhỏ trong nếp sống của mình.
Một ngày vui...
Ảnh chụp ở tiệm kính trước khi ra về
Cánh đồng lúa mới chụp trưa nay
MH - 22h56' . 18/3/2018.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét