Trang

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2018

Thăm chị Thân

     Sáng nay đạp xe đến nhà yến. Hàng không đẹp như hôm trước vì khách mua chọn gần hết rồi. Đành mua thử nửa lạng. Nếu ăn ngon thì tháng sau mua tiếp vậy. Mua yến xong thấy còn sớm, trên đường về ghé thăm chị Thân. 
     Dễ cũng hơn 3 năm mới gặp lại, thấy sắc diện của chị không được như trước. chuyện trò mới biết dạo này chị thường hay bị đi cấp cứu, có lúc ngất xỉu. bác sĩ nói là bị thiếu ô xy não, thoái hóa đốt sống cổ. Ngồi nói chuyện mà thỉnh thoảng chị lại lên cơ ho vì vừa bị cảm. Uống thuốc, bị trữ nước nên mặt chị hơi bị nặng. Mình thấy sự mệt mỏi trên khuôn mặt chị. Tuy vậy so với hồi còn đang đi làm, chị có mập thêm một chút. Vẫn dáng người nhanh nhẹn, chị xuống bếp thu vén mấy thứ đang làm dở rồi mới ngồi nói chuyện với mình. Hai chị em hỏi thăm nhau đủ chuyện. Biết thêm thông tin về nhau và bạn bè. Chị nói mình gầy và nhất là đen quá. Nói chuyện hơn một tiếng thì mình về. 
    Trên đường về, mình nhớ lại quãng thời gian hai chị em cùng làm ở Hội Phụ nữa Tỉnh. Chị rất tin và mến mình. Mình cũng vậy, không chỉ mến thôi mà còn thương chị nhiều lắm vì hoàn cảnh chị rất éo le. Chồng mất khi đứa con thứ hai chưa đầy một tuổi. Một mình nuôi 2 con nhỏ, một mẹ già và một người em trai tối ngày chính xì ke. Mình cùng chị em đồng nghiệp thường xuyên chia sẻ với chị nhưng không gánh thay được. Sau này em trai chị bị nhiễm HIV rồi chết. Tưởng chị sẽ nhẹ đi một phần. Ai ngờ, hai đứa con  lúc nhỏ rất dễ thương, chăm ngoan học hành. Vậy  mà lớn lên thằng anh theo bạn bè hư hỏng phải bỏ học rồi nghiện hút, rồi cướp giật phải đi tù. Ra tù, chị lấy vợ cho nó, kiếm việc làm cho nó, nhưng nó vẫn ngựa theo đường cũ, cuối cùng vợ nó cũng bỏ, chị lại phải nuôi con của nó. Chị buồn lắm mà vẫn phải cắn răng chịu đựng. May mà thằng con thứ hai nó đỡ đần cho chị được. Nó đi bộ đội, rồi học sĩ quan và ở lại quân ngũ, lấy vợ làm giáo viên. Gia đình nhà vợ rất tốt, cho đất hai vợ chống nó làm nhà và thường quan tâm đến bà sui. Vì vậy mà chị cũng được an ủi và có thêm nghị lực để tiếp tục sống...
     Chiều tối, mình đi xe buýt xuống nhà Quang - Huyền (con rể và con gái cô Thủy) ăn thôi nôi con trai vợ chồng nó. Nhìn thằng cu kháu khỉnh, nghĩ đến Lê Huyên và Lê Huy mình thấy hơi buồn. Bao giờ thì chúng mới chịu lấy vợ và có con cho mình ẵm bồng nhỉ?.
     Mọi người cũng quở mình đen quá. Đen là chắc rồi, vì mình thường đi nắng mà. Không đạp xe ngoài đường thì cũng ra vào giang nắng ngoài vườn rau. Nhưng mình thấy không sao, miễn khỏe là được. Thực ra từ khi bị tiểu đường đến giờ, da mình lúc nào cũng xạm đen vậy. Mình sẽ chú ý bịt mặt kỹ khi ra nắng xem có đỡ đen hơn không. Vấn đề mình quan tâm là chế độ ăn uống và tập luyện thế nào để không bị teo cơ. Dù cường độ vận động tương đối cao nhưng bắp tay, bắp chân, mông của mình bây giờ tóp lại và lỏng lẻo nhão xệ. Chắc là vân động, tập luyện chưa đủ đô. Giá mà lại thường xuyên đi tắm biển như trước đây nhỉ. Biển hơi xa, nhưng nếu mình muốn thì chắc là không khó gì. Lai phải cố gắng hơn nữa.

MH - 23h49' . 23/3/2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét